Nhớ , không biết nói sao cho hết....
Cảm ơn rất nhiều đến một người ....ở nơi xa !
........
Món quà cho em!
Món quà anh tặng em,
Chỉ là cây trâm nhỏ.
Chứa dựng lòng anh đó,
Xin người gắng gĩư cho.
Món quà đầu tiên anh dành cho tôi chỉ là 1 cây trâm cài tóc nhỏ bé. Thế nhưng với tôi, nó đem lại cho tôi niềm vui.
Lần đầu tiên đi cùng 1 ai đấy vào 1 cửa hàng bán đồ mỹ nghệ. Tôi ko phải cô gái biết cách làm đẹp cho bản thân. Khuyên tai ư, vòng ư...cứ gì phải là đồ bạc, vàng hay gì đó xa xỉ. Chỉ là những món đồ mỹ kí nhỏ bán đầy dẫy ở nhừng hàng lưu niêm. Không quá khoa trương, tôi chỉ chọn cho mình 1 món đồ mà tôi thích. Nhưng lần này là ngoại lệ. Tôi đứng trước gian hàng mỹ nghệ, ngay đến những chiếc chun buộc tóc cũng được gắn những bông hoa nhỏ nhắn bằng sừng,bàng ngà. Những chiếc hoa tai cũng vậy,độc đáo hơn,tinh tế hơn những thứ đồ mỹ kí tôi đã từng chọn mua. Thế nhưng, hôm đó người lựa chọn không phải tôi. Anh tiến gần đến cái tủ kính nhỏ, chọn cho tôi 1 món đồ, và anh nghĩ rằng tôi sẽ thích nó.
1 chiếc châm gài tóc. Đúng rồi,bình thường tôi cũng có cái thói quen búi tóc những khi rời nóng, hay chỉ đơn giản cho đỡ vướng. Nhưng những chiếc châm của tôi rất đơn giản, chỉ là những chiếc đũa lẻ.
"Anh nghĩ nó sẽ hợp với em, vì e hay búi tóc mà". Cài lên trên mái tóc, khuôn mặt đã nhỏ và thanh hơn,thế nên trông cũng không đến mức quá tệ khi búi mái tóc gọn lại.
"Đẹp lắm chị ạ, anh chọn khéo quá, rất hợp với chị". Dù biết đấy chỉ là những câu cửa miệng của các cô bán hàng khéo léo. Thế nhưng tôi cũng cảm thấy vui, vì bản thân tôi cũng thấy thích nó. Nghĩ bụng "chẹp...cũng ko đến nỗi tệ nhỉ...cũng giống con gái TQ ra phết".
Và rồi nó trở thành món quà đầu tiên mà anh dành tặng cho tôi.Anh nói rằng anh thích mái tóc của tôi, mái tóc đen dài, rất nữ tính, rất VN. Anh muốn cái trâm nhỏ bé này sẽ luôn được tôi quan tâm đến cũng như anh vậy.
1 chút vui ngày cuối tuần đủ để biến ngày đấy trở thành ngày khó quên
Cảm ơn anh...!!!
Cảm ơn một ai đó đã nói hộ tâm trạng tôi....