Một ngày của mẹ luôn bắt đầu sớm hơn vài giờ so với những thành viên trong gia đình.
Một ngày của mẹ bắt đầu với ánh lửa bập bùng trong gian bếp. Mẹ lúi húi chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà và lên thực đơn cho bữa cơm tối. Hà Nội bắt đầu chớm lạnh. Mẹ muốn bố và con ấm bụng trước khi ra khỏi nhà và sau một ngày trở về có được những bữa cơm ấm áp. Bao năm rồi mẹ vẫn giữ thói quen kiểm tra tư trang của bố con con trước khi ra khỏi nhà: bố và con có mang theo áo mưa không? Cà vạt của bố có chỉnh trang không? Cái áo khoác con mặc có đủ ấm không?
Con nhớ có một buổi tối con làm mẹ giận, con nghĩ chiều về sẽ lựa lời xin lỗi mẹ, nhưng sáng hôm sau trước khi con ra khỏi nhà mẹ đã cho con điểm tâm bằng một bát súp nóng hổi và một nụ cười:
- Mẹ hết giận con rồi, con đi xe cẩn thận nhé.
Hôm đó trời rét như cắt nhưng con thấy lòng mình ấm lắm.
Con đã quen với mỗi buổi chiều tan học về lại thấy cánh cửa nhà rộng mở. Hình như từ cơ quan về nhà mẹ vẫn chỉ quen đi trên một con đường. Vẫn những tất bật của một người nội trợ sau những giờ rời công sở: nấu cơm, lau dọn nhà cửa, giặt giũ, gấp quần áo và ngồi vào chiếc bàn là để ngày mai bố con con lại "bảnh bao" hơn trong những bộ trang phục. Có những khi bố làm việc khuya mệt quá ngủ thiếp đi mà quên tắt máy tính, có hôm con ngủ quên không kéo cửa chớp nhưng sáng mai thức dậy máy tính đã tắt, cửa chớp cũng đã đóng lại từ bao giờ. Và người thầm lặng làm những việc ấy như một thói quen trước khi đi ngủ đó là mẹ của con.
Một lần, con tình cờ nghe mẹ nói chuyện với bạn:
- Nếu nhìn vào ai cũng nghĩ rằng cuộc sống của mình thật đơn điệu và tẻ nhạt nhưng mình lại tìm thấy niềm vui và hạnh phúc ở đó bạn ạ.
Triết lý về hạnh phúc của mẹ đơn giản chỉ là được chăm sóc bố con con. Mẹ bảo mẹ sợ ốm lắm vì không muốn thấy hai bố con loay xoay với công việc nhà. Bố bảo mẹ cứ ôm nhiều việc rồi tự làm mình khổ. Mẹ cười: Người khác thấy mình khổ mà mình lại không thấy khổ nghĩa là mình sướng. Lại thêm một triết lý rất giản đơn của mẹ.
Mẹ dùng mãi mà vẫn không thạo hết chức năng của chiếc điện thoại di động mà bố mua cho, khi con lập cho mẹ cái nick chat rồi mẹ lại quên mật khẩu, nghe quảng cáo rầm rộ nhưng mẹ không hiểu thế nào là công nghệ 3G. Mẹ tự nhận mình là người kém cỏi. Nhưng con biết cái mẹ thiếu đó là thời gian vật chất để tìm hiểu những điều mới mẻ bởi vì phần lớn thời gian trong một ngày mẹ dành để yêu thương.
Đêm xuống rồi, mẹ hãy gác những bộn bề lo toan lại để ngủ thật ngon nhé, mẹ của con...